Muối tới

Tròn một tuần, tụi tôi gặp Muối.

Bên rìa đường, Muối run run núp sau cái sọt mà người ta bỏ em vào và đậy lên tấm bao tải cũ.

Thấy bàn tay tôi đưa, Muối ngập ngừng bước lên. Ánh mắt hấp háy. Cái đuôi nhỏ bắt đầu lắc lắc. Gần hơn, gần hơn, và rồi chúng tôi chạm nhau. Cái đuôi, lúc bấy giờ, ngoáy tít.

Muối, nàng cáo ngây thơ của tụi tôi, thích được chạm. Nghiêng đầu dựa vào tay tôi, nàng lim dim nghe tôi dặn dò về buổi đi khám bệnh chiều nay.

Sao mà thứ ấm ấm bên tay tôi lúc này lại trong veo đến thế?

1 bình luận

Bình luận về bài viết này